Tóc nâu

DAO ĐỘNG HƯƠNG XƯA








Tháng năm về đây, núi đồi xanh thẳm
Hoa cỏ dậy mùa chờ nắng về thăm
Và như ta, lặng lẽ với phù trầm
Hai bờ Sông lụa, âm thầm gọi nhớ…


Anh mơ về xưa, bóng tà dương cũ
Như mơ ngày nao, phượng đỏ màu môi
Lấm tấm dư hương trên vạt áo đời
Thêu màu mây giữa lưng trời hiu quạnh.


Em chờ hẹn xưa bên bờ sông vắng
Nước chảy miên man vọng vỗ cõi lòng
Bao giao mùa hoài điệp khúc tình không
Vẫn chung thủy vẽ sóng màu xanh mộng…


Miền chung riêng chẳng thể nào rỗng trống
Bởi vì hồn còn dao động hương xưa
Còn ngẩn ngơ khi lạc nẻo cơn mưa
Và vui lạ khi nắng vừa vàng ấm…





 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 6 tháng 6 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "DAO ĐỘNG HƯƠNG XƯA"